Lý Vân Trạch đều nhìn thấy rõ sắc mặt của hai người họ, hắn cầm bầu rượu trên bàn lên rồi tự mình rót đầy cho hai người kia.
Đột nhiên hắn nghiêm túc nói: “Hai vị Vương thúc, chuyện trước kia bỏ qua được nhưng sau này nếu dám tái phạm có tâm tư như thế thì đừng trách người cháu như ta làm chuyện không hợp với đạo làm người.”
Hai người họ lập tức bị lời nói của hắn dọa khiếp vía, lập tức đứng lên thể hiện lòng trung thành: “Không dám, không dám.”
Hạ Vương gia cắn răng, lấy từ tay áo ra một binh phù màu đen, ông ta vén áo choàng lên quỳ xuống đất, giơ binh phù lên trên đầu.
“Điện hạ, ngoài trừ số người đáng lẽ ra phải đóng quân ở Vân Châu thì cón có chín mươi ngàn đại quân, thần nguyện giao toàn bộ cho điện hạ an bài.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây