Nếu sau này ta có thể tìm một chức quan, ta cả đời này sẽ không hối tiếc, về sau sẽ chăm sóc muội và hài tử thật tốt.”
Diệp Vũ Tình tựa vào trong ngực hắn thấp giọng hỏi: “Ngọc Lang, ta thật sự tốt như huynh nói?”
“Đương nhiên, sự tốt đẹp của muội ta không thể dùng ngôn ngữ biểu đạt hết, nhưng ta đều để ở trong lòng.”
Hàn Thành Ngọc lại ghé vào bên tai nàng xấu xa nói: “Hơn nữa, lời ta nói có phải thật hay không? Chẳng lẽ muội không cảm nhận được sao?”
“Ai nha, Ngọc Lang huynh thật xấu xa.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây