Lý Triều Dương buông bát đũa, lau miệng nói: “Hay là ta đi giết họ? Sau đó ném vào rừng sâu cho sói ăn, đến lúc đó chết không có bằng chứng, không ai biết là chúng ta làm.”
“Nếu chúng ta giết bọn họ trước khi vào kinh thì không sao, nhưng bây giờ e rằng nhiều người đã biết quan hệ giữa nhà họ Diệp và ta rồi, nên tạm thời không thể động đến bọn họ.”
Diệp Vũ Đồng cười trấn an mọi người: “Cứ chờ thêm đi, không vội. Bây giờ chúng ta đều đã đạt đến địa vị như vậy, lẽ nào làm việc gì cũng phải xem sắc mặt người khác sao? Giết chết bọn họ chẳng phải như chơi sao, chỉ cần tìm thời cơ thích hợp là được.”
Lý Triều Dương vỗ ngực nói: “Được, vậy nghe theo lời tẩu tử, nếu Minh Triết Minh Huyền không tiện ra mặt, đến lúc đó ta sẽ đi.”
Lý Vân Trạch liếc nhìn hắn ta, đột nhiên nói: “Triều Dương, đệ còn định nhận bọn họ sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây