Lý Vân Hạo lắc đầu:“Con biết, mẫu hậu, con sẽ không sợ hãi.”
Hốc mắt hắn ta đỏ ửng lên, buồn bã nói: “Con là lo lắng ông ngoại bà ngoại, nhị cữu cữu cũng không còn, không biết ông ngoại bà ngoại thương tâm đến mức nào.”
Nói đến cái chết của Kiều Quan Hoa, sắc mặt của Kiều Thái Hậu có chút xấu đi, nói từng câu từng chữ:
“Đứa con hoang kia đã giết nhị cữu của con và Chính Hoành, ta tuyệt không tha cho hắn ta, chờ sau khi bắt được hắn ta, ta sẽ xẻ từng miếng thịt của hắn ta cho chó ăn.”
“Mẫu hậu không cần thương tâm, sớm muộn gì hắn ta cũng sẽ khuất phục trong tay chúng ta thôi.” Lý Vân Hạo an ủi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây