“Nhà bọn họ hiện tại ngay cả lao động cường tráng cũng không có, đi cũng không giúp được gì, nếu trên đường gặp phải nguy hiểm thì càng họa vô đơn chí(*).
(*) họa vô đơn chí là đã nghèo con gặp cái eo.”
Diệp Minh Hiên nghe xong, lập tức đứng lên từ đống rơm.
Lại đẩy Diệp Minh Triết còn đang ngáy, cầm lấy gậy gỗ đặt ở bên giường, lập tức mở cửa phòng.
Lý Vân Trạch và Diệp Minh Triết cũng ra khỏi nhà, ba người cầm gậy đứng trong sân, nghe tiếng ồn ào từ làng, đều không nhúc nhích.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây