Lý Vân Trạch cười như không cười: “Sao chỉ có bảy mươi vạn lượng? Vài năm qua, không biết ông ta đã kiếm được bao nhiêu tiền từ số vàng đó. Ta muốn ông ta nhả cả vốn lẫn lời ra.
Hơn nữa tính mạng mấy trăm người trong Diêu gia, chẳng lẽ chỉ đáng giá ngần ấy vàng?”
Hắn ta hừ lạnh: “Ta đang cho ông ta một cơ hội, khiến ông ta dùng bạc để chuộc mạng mấy trăm người trong Diêu gia. Ông ta tốt nhất nên sáng suốt một chút, nếu không xem Diêu gia có gánh nổi tội danh tự ý khai thác mỏ vàng này hay không?”
Diệp Vũ Đồng kinh ngạc, sau đó bật cười: “Kế này không tệ, trước kia ta từng nghe nói Diêu gia có một tam thiếu gia rất giỏi buôn bán, không ai biết Diêu gia giàu có đến mức nào, vừa hay nhân cơ hội này xem thực lực của họ.”
Hai vợ chồng nhìn nhau cười, rồi bước ra khỏi hang động.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây