“Nếu không nộp thuế má thì chúng ta còn có thể đi mượn lương thực, nhưng dân chúng đã nộp đủ thuế má, nhà ai còn dư thừa lương thực? Biết rằng mượn không được, cần gì phải đi làm phiền người khác?”
“Tiên sinh nói đúng.”
Từ tướng quân biết thuế má năm nay rất nặng, trong lòng cũng hiểu rằng bách tính trong nhà có lẽ đã sớm trống rỗng.
Ông ta thở dài, thực sự không biết đi đâu kiếm lương thực.
Trương tiên sinh nhìn ông ta thở ngắn than dài, không có chút quyết đoán nào, trong lòng thất vọng lắc đầu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây