Nhưng nghĩ lại cũng đúng, có người là có giang hồ, thần tiên với nhau chắc chắn cũng có lúc không vui vẻ.
Nghĩ thông suốt những điều này, hắn cũng không còn căng thẳng như vậy nữa, xoa xoa bụng nói: “Muội muội, chúng ta vừa ăn cơm xong, bây giờ ta vẫn chưa đói, có thể tùy tiện ăn một miếng rồi đi làm việc không?”
Diệp Vũ Đồng bị hắn chọc cười, “Đại ca, đương nhiên là được rồi, ý của thần tiên là, không thể để mọi người đói bụng đi làm việc, nếu huynh không đói, vậy thì đừng miễn cưỡng bản thân, đợi đói rồi hãy ăn.”
Diệp Minh Hiên nghe xong, không khỏi ngượng ngùng nói: “Ồ, ta biết rồi.”
Diệp Vũ Đồng cười gật đầu, sắp xếp: “Nương, đại ca, hai người trước tiên đi nhặt trứng trên núi, sau đó đào đất ở mảnh đất trống kia lên, trồng hết lương thực vào, sau này chúng ta sẽ không lo thiếu ăn nữa.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây