Diệp Vũ Đồng yên tâm hơn một chút, ném lõi táo đã ăn xong vào không gian, đồng thời nói với hắn: “Bây giờ không sao đâu, chàng đi ngủ trước đi, khi nào đến bữa tối thì ta sẽ gọi.”
Lý Vân Trạch lắc đầu: “Ta không buồn ngủ, để tới buổi tối rồi ngủ, hay là nàng đi ngủ một chút đi?”
“Ta đã ngủ đủ rồi.”
Diệp Vũ Đồng ngồi dậy, cầm bút viết một lá thư ngắn gọn. Đặt bức thư vào một ống tre nhỏ, lấy một con chim bồ câu ra khỏi không gian, buộc vào chân nó rồi thả đi.
Lý Vân Trạch tò mò hỏi nàng: “Nàng viết thư cho ai? Tống Tĩnh Nghiên?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây