“Hai tháng ra ngoài, ngày nào ta cũng rất nhớ nàng.”
“Ta vừa mới trở về, ngay cả quân doanh cũng chưa vào, y phục cũng chưa thay, đã chạy tới gặp nàng này.”
Diệp Vũ Đồng “hừ” một tiếng, phản bác: “Ai tức giận, ta không thèm giận nhé, ta cũng không phải trẻ con, chẳng lẽ còn vì chuyện này mà giận dỗi sao?”
Tuy rằng nói như vậy, nhưng khóe môi nàng lại không nhịn được nhếch lên.
Lý Vân Trạch cười nhẹ hai tiếng, đưa tay vuốt ve mái tóc đen nhánh của nàng: “Được được được, không tức giận, là ta nhìn lầm.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây