Tống Cảnh Văn hưng phấn đi hai vòng trong phòng, nói: “Điện hạ, vậy thì chúng ta ươm cây lúa trước, chờ trời mưa.”
“Được.”
Lý Văn Trạch nhấp một hớp trà, rồi lại cùng nhau nêu ra thỉnh cầu của ông ấy.
“Tống Sơn Trường, nếu những hạt giống này trồng thành công, lương thực được thu hoạch trong năm năm, phải ưu tiên bán cho ta, ta sắp trưng binh, nhưng cần ngươi cung cấp một ít lương thực.”
Tống Cảnh Văn nghe hắn nói muốn trung binh, lập tức tỏ thái độ: “Điện hạ, người yên tâm, toàn bộ những lương thực này cửa ta đều giữ lại cho người, nếu không đủ, người cứ nói ra, ta chắc chắn sẽ nghic cách giúp người thu mua.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây