Các vị tướng quân không biết thân phận của hắn là gì, nhưng thấy Hầu gia và đại tướng quân đều đối đãi với hắn rất khách khí, thì biết hẳn là thân phận của người này không đơn giản.
Bọn họ đều trở nên cung kính hơn.
Lý Vân Trạch biết ở đây không tiện nói chuyện nên ra hiệu cho Định Bắc hầu, hai người một trước một sau ra khỏi lều.
Hôm nay là mười sáu, trăng trên trời vừa to vừa tròn.
Lý Vân Trạch ngẩng đầu nhìn một lát, nhỏ giọng nói với Định Bắc hầu đi sau: “Hầu gia, bảo tướng sĩ rằng quân lương của họ sẽ không thiếu. Cho ta ba năm, đến lúc đó sẽ bù phát hết cho họ.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây