Diệp Vũ Đồng đột nhiên rất hứng thú với vị hòa thượng chưa từng gặp mặt này, cảm thấy ông ấy thực sự rất thần kỳ, hình như không có gì mà ông ấy không biết.
Nàng nghiêng đầu nói: “Lần này chúng ta xuống núi thì mang theo một ít nhạc cụ lên đây, để Bùi tiên sinh thêm một tiết lễ nhạc. Ai muốn học thì học, không muốn học cũng không ép buộc, coi như là để giải trí.”
“Được, lần này xuống dưới ta sẽ tìm người rèn thêm một ít binh khí, cho mấy đứa Mãn Đường và Trương Đại Thiên mỗi người một thanh đao. Còn chọn cho nàng và đại ca, nhị ca, Triều Dương mỗi người một thanh kiếm tốt.”
Diệp Vũ Đồng cười gật đầu, binh khí bọn họ dùng bây giờ vẫn là những thanh đao lớn cướp được từ tay bọn thổ phỉ khi chạy nạn.
Bây giờ đã có điều kiện, cũng nên đổi cho mọi người một bộ binh khí vừa tay.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây