“Sao có thể trách chàng được? Ai mà biết được lão gia gia lại lén báo tên chàng lên, cuối cùng khiến chúng ta trở tay không kịp.”
Lý Văn Tú thấy vẻ mặt áy náy của ông thì cười vỗ nhẹ vào tay ông.
“Được rồi, mọi chuyện đã qua rồi. Chúng ta trên đường chạy nạn đã đoạn tuyệt quan hệ với nhà cũ, sau này không còn liên quan gì đến bọn họ nữa.
Ở đây không lo ăn, không lo mặc, sau này chúng ta một nhà ở đây sống cho tốt, đợi đến khi mấy đứa trẻ lớn thêm một chút rồi tính tiếp.”
Diệp Đại Phong nhìn nàng bằng ánh mắt dịu dàng: “Được, nghe theo thê tử của ta hết.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây