Lý Văn Tú cười lắc đầu: “Bọn trẻ thích ăn thì cứ để chúng ăn, chúng ta có thể xào món khác.
Chúng nó mỗi ngày phải luyện võ cưỡi ngựa, còn phải giúp trồng trọt, không có lúc nào rảnh rỗi. Chỉ cần chỗ chúng ta có, cứ để bọn trẻ tùy ý ăn.”
Bà ấy vừa dứt lời, Cẩu Đản đã cắn một quả cà chua đi vào: “Nương, đại bá mẫu, Hồ nãi nãi, con làm việc về rồi, ăn cơm được chưa ạ?”
Hương Lan nhìn trời một chút, mặt trời mới vừa lặn. Trước đây đều làm đến chập tối mới về, sao hôm nay lại về sớm như vậy?
“Cẩu Đản, sao hôm nay về sớm thế?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây