Hắn ta nói với Lý Bảo Châu như một đại ca tốt: “Tam muội vẫn luôn thông minh, không biết có đề xuất hay nào không? Nói ra cho mọi người cùng nghe?”
Lương vương cũng nhìn về phía ái nữ mà mình vô cùng tự hào: “Châu Nhi, con có cho rằng hai thiếu niên kia còn đồng bọn không?”
Lý Bảo Châu lắc đầu không chắc chắn: “Phụ vương, điều đó còn phải xem mục đích của bọn họ là gì? Nếu là đến vì tử linh chi, thì không nên huy động nhiều người, nếu là vì mục đích khác thì khó nói.”
Lương vương giật mình trong lòng, nghĩ đến đợt lương thảo vận chuyển về trước đó và cả một vạn con ngựa ở trường đua, vội vàng ra lệnh:
“Vân Duệ, con lại phái hai đội nhân mã canh giữ ở cửa thành, không cho bất kỳ ai ra vào, nếu có người khả nghi thì lập tức bắt giữ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây