Lâm Giang cười giễu một tiếng: “Hứ, chỉ dựa vào mình ngươi? Một tên sơn tặc nhỏ bé còn dám nhận làm gia gia trước mặt ta, để xem năng lực của ngươi thế nào.”
Diệp Minh Hiên cười như không cười nói: “Làm sao bọn ta biết gia gia ngươi là ai? Lời này không phải nên hỏi cha ngươi sao? Sao lại hỏi bọn ta? Mấy người bọn ta cũng đâu phải cha ngươi, ngươi tìm lầm người rồi.”
Mấy huynh đệ Lâm Giang và thủ hạ cười ha hả, cảm thấy tiểu huynh đệ Minh Hiên và muội muội hắn ta đã học được chuyện xấu rồi, thật sự là chửi người mà không dùng tới một chữ thô tục.
Bỗng lại nhớ đến muội muội hắn ta cũng chính là tiểu thê tử của chủ tử. Vậy thì chắc chắn lời này không phải học theo muội muội hắn ta, hẳn là tự mình nghĩ ra rồi.
Tráng hán uy vũ kia thấy hắn ta dám sỉ nhục mình, lập tức thẹn quá hóa giận, cầm đại đao mắng: “Tiểu súc sinh, hôm nay mà không giữ mạng của ngươi lại đây, ta sẽ không mang tên Hắc Đại Hùng nữa.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây