“Đại ca đừng lo, tẩu tử cát nhân thiên tướng, nhất định sẽ tốt lên thôi.”
Tống Cảnh Văn tỏ vẻ thanh thản nói: “Để nhị đệ phải lo rồi, thời gian này nếu không có đệ và đệ muội giúp đỡ sự vụ trong ngoài nhà, e là ta sẽ không có thời gian chăm sóc tẩu tử.”
Ông vỗ vỗ vai Tống Cảnh Minh, thận trọng nhờ vả: “Nhị đệ, sau này chuyện phiền toái trong nhà đệ và đệ muội cứ tiếp tục quản. Ta chuẩn bị phái người đi khắp nơi tìm danh y chữa bệnh cho tẩu tử đệ.”
Tống Cảnh Minh áy náy nói: “Đại ca, huynh đừng khách khí, chúng ta là huynh đệ cùng một mẹ, từ nhỏ huynh đã yêu thương chăm sóc cho đệ, vậy mà đệ lại làm lạc mất Dịch Thần. Bây giờ chúng ta giúp được chút việc trong nhà, cũng xem như là chuộc tội với huynh và đại tẩu.”
Tống Cảnh Văn cố nhịn xuống lửa giận sắp bộc phát, nói: “Chuyện này cũng không thể hoàn toàn trách đệ, mau đi nghỉ ngơi đi. Sau này chuyện trong phủ còn phải nhờ đệ và đệ muội chống đỡ, đừng để bản thân mệt quá.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây