“Cữu cữu, đây là cách của đại ca cháu, cháu cũng không thể nói rõ ràng được.”
Hắn chỉ vào hai cái bình đặt dưới mái hiên rồi nói: “Ở trong đó là rượu, do cháu và Đồng Đồng ủ khi ở trên núi đấy, nên bọn cháu cố ý mang đến đây cho người nếm thử.”
Hắn không có lấy rượu nho ra, nho ở trên núi còn chưa ra quả, đến lúc đó không thể lấp liếm được
Lâm Tử Tiễn càng bất ngờ hơn: “Hai đứa còn ủ rượu nữa sao?”
Lý Vân Trạch cười nói: “Trước đây cháu có đọc được trong một cuốn sách, mùa đông không có việc gì làm nên thử một chút, không ngờ lại thật sự ủ được.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây