Mặt cậu ta đỏ rực, suýt chút nữa thì nổi điên.
Trong lòng Diệp Minh Hiên cũng vừa xấu hổ vừa tức giận, nhưng hắn ta vẫn bình tĩnh lại, vẻ mặt bình thường nói: “Mấy vị cô nương, mong mọi người tự trọng.”
Lý Vân Trạch trực tiếp mở cửa, nhìn Tôn ma ma bên ngoài: “Ma ma, mấy bị cô nương này là có ý gì?”
Tôn ma ma đi tới, cười giải thích: “Công tử, là ta bảo các nàng ta đến hầu hạ mọi người tắm rửa. Có phải là các nàng ta không nghe lời hay không? Vậy ta đi đổi mấy người nghe lời đến.”
Lý Vân Trạch cứng đờ nói: “Không cần đâu, ma ma, bà gọi bọn họ ra ngoài đi, bọn ta tự mình tắm rửa là được.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây