Lẽ nào Lý huynh phát hiện ra điều gì đó? Nghĩ tới đây, cậu ta híp mắt, nắm chặt bàn tay.
Lý Vân Trạch và Diệp Vũ Đồng đưa mắt nhìn nhau, cảm thấy tiểu tử này coi như thông minh, vừa chỉ điểm đã nghĩ thông suốt.
Diệp Vũ Đồng cười híp mắt nói thêm một câu: “Chúng ta đều không còn nhỏ nữa rồi, trẻ con cần có dáng vẻ của trẻ con, vậy thì trưởng bối nhìn mới yên tâm.”
Tống Dịch Thần nghe lời nàng nói, trong lòng lại như sóng cuộn biển gầm.
Đến Diệp cô nương còn nhìn ra chỗ không ổn, cậu ta phải ngu xuẩn biết bao, không có mắt nhìn biết bao mới không đối với người ta thân thiết không có bất kì đề phòng nào như vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây