Nếu như ông ta đã là loại tiểu nhân thủ đoạn ác độc như vậy, vậy thì còn khách sáo với ông ta gì chứ? Tốt nhất là lấy luôn quân lương của ông ta, đến lúc đso phát cho những nạn dân kia cứu mạng họ.
Lý Vân Trạch cười lên: “Được, vậy tối nay nàng đừng đi theo nữa, ta đi trước một mình dò đường.”
“Vẫn là đi cùng nhau đi, ta không đi trường đua ngựa, ta ở bên ngoài đợi chàng, ngộ nhỡ có việc gì ta cũng có thể tiếp ứng.”
Nơi quan trọng như vậy nhất định là có cao thủ canh giữ, nàng mới luyện võ công được mấy tháng, căn bản không giúp được gì, vẫn là không nên đi theo vào.
“Cũng được.” Lý Vân Trạch gật đầu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây