“Chu tử, mấy đứa nhỏ này đều rất thông minh, lại chịu thương chịu khó không sợ gian khổ, chỉ là thời gian luyện võ quá ngắn. Nếu giống như bây giờ luyện tập thêm vài năm nữa, về sau chắc chắn sẽ là cao thủ.”
Lâm Trung biết những đứa nhỏ này đều được chủ tử bồi dưỡng thành những phụ tá đắc lực. Chủ tử không ở đây trong khoảng thời gian này, ông ấy nhất định sẽ sai người trông chừng bọn nhỏ, không thể lơi lỏng.
Lý Vân Trạch nhìn về phương xa tối tăm, trầm giọng nói: “Lâm thúc, nói với cữu cữu, nhiều nhất là ba năm nữa, ta sẽ bắt đầu tấn công tới kinh đô, nói ông ấy nhẫn nhịn thêm tí nữa thôi.”
Lâm Trung kích động tới hai mắt đỏ bừng, dùng giọng nói chỉ đủ để hai người nghe thấy: “Vâng, thái tử.”
Đêm trước khi họ rời đi, người một nhà đều bước vào không gian.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây