Lâm Trung lau mắt, thận trọng nói: “Chu tử, lần trước ta mang khoai tây và khoai lang về, phụ thân đã kêu ta gửi tin cho thiếu gia, kêu ngài ấy mua thêm đất đai
Ta cũng đã thông báo tới từng người dưới trướng của Đường chủ, nếu có đất đai thì cứ ra tay, không cần do dự, trực tiếp thu mua, không cần bẩm báo.”
Lý Vân Trạch cúi đầu thật sự về phía ông ấy: 'Lâm thúc, mấy năm nay vất vả cho thúc rồi.”
“Chu tử, ngài đang làm gì thế? Nô tài làm sao đảm đương nổi?” Lâm Trung vội vàng dùng hai tay đỡ hắn dậy.
“Lâm thúc, mấy năm nay, thúc và Lâm gia gia còn có cữu cữu đã giúp đỡ ta thế nào, ta đều nhớ kỹ. Về sau đừng nói nô tài này nô tài nọ nữa, thúc chính là trưởng bối của ta, vĩnh viễn đều là như thế.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây