“Tuyết vừa mới tan, đường lại không dễ đi, đường xa như vậy, chở nhiều đồ ăn như vậy chắc vất vả lắm.”
Lâm Trung mỉm cười xua tay: “Có sao đâu chứ? Chỉ có một chút lương thực thôi, chúng ta còn có thể vác tới đây nữa đó, lại càng không nói đến còn có xe ngựa cơ mà.”
Đoàn người Vĩnh Xương, Văn Tài cũng từ phía sau đi tới, vội vàng tiếp đón bọn họ vào ngồi.
Lý Vân Tú dẫn mấy người phụ nữ vào phòng bếp nấu cơm, lại nói với vợ của Vĩnh Xương và nương của Mãn Đường:
“Quế Lan, Hạnh Hoa, các người mau chóng lấy mấy cân thịt trong sơn động ra đây, thêm mấy con cá muối, còn có trứng gà trứng vịt muối, đều lấy hai mươi quả đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây