Hoàng Vân Cầm vội vàng tránh người ra, vẻ mặt có chút không vui.
Trần Thu Nguyệt “hừ lạnh” trong lòng một tiếng, tẩu xem của người khác thì được, người khác xem của tẩu thì tẩu khó chịu, đây là lý lẽ gì vậy?
Thạch Đầu đổi bó củi lớn qua cái vai khác, nói: “Nhanh đi thôi, trong nhà còn đang chờ cho đám rau dại vào nồi đấy.”
“Tẩu tử, vậy bọn ta đi trước nhé.” Trần Thu Nguyệt vẫy tay chào bọn họ, rồi đi theo nam nhân của mình về thôn.
Diệp Vũ Tình nhìn theo bóng lưng hai người, bĩu môi khinh thường.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây