Thấy hắn ta vẫn đứng đó, liền cười phân phó: “Mau đưa mấy thứ này vào trong đi, chúng ta phải nhanh chóng trở về nữa.”
Diêm Tam cảm động nói không thành lời, thức ăn ở quận Đông Dương bọn họ coi như cũng đủ, bây giờ còn có thể ăn no rồi.
Nghe nói trong một vài phủ, đồ ăn của hạ nhân còn bị cắt bớt nữa.
Bình thường Lâm đường chủ đối với bọn họ rất hào phóng, chưa bao giờ đối xử tệ bạc với bọn họ về cơm ăn, quần áo, nhà ở, phương tiện đi lại, đồng thời còn cho bọn họ rất nhiều tiền tiêu vặt hàng tháng.
Mạng sống của bọn họ là do chủ tử cứu, cho dù không có tiền tiêu vặt hàng tháng, chỉ có cơm rau dưa mỗi ngày thôi thì bọn họ cũng đã đội ơn không xiết rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây