Lúc ăn cơm, Diệp Minh Triết khen: “Muội phu, muội muội, ngựa mang từ Thông phán phủ về thật không tệ, móng vừa thô vừa khỏe.”
Lý Vân Trạch cười nói: “Nhị ca, chờ chúng ta trở lại núi, ta sẽ dạy huynh võ thuật, cưỡi ngựa, bắn cung. Nếu huynh muốn học chữ, ta cũng có thể dạy huynh.”
Diệp Minh Triết hưng phấn nói: “Muội phu, ta muốn học cái gì cũng được.”
Hắn ta cảm thấy mình đã chiếm tiện nghi, có thể học được nhiều kỹ năng như vậy mà không tốn tiền, chuyện tốt như vậy sao lại không muốn? Hắn ta cũng không ngốc.
Muội phu thực sự là một người tốt, nếu là người khác, nhất định sẽ giấu bản lĩnh của mình, làm sao có thể sẵn sàng truyền lại cho người ngoài? Dù có truyền lại chắc chắn cũng sẽ thu tiền.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây