Diệp Vũ Đồng thấy buồn cười, dù sao cũng là một viên quan chính lục phẩm, không ngờ quản gia trong phủ lại tham ăn đến vậy, đến cả tiền mua thức ăn cũng muốn nợ.
Có thể làm đến chính lục phẩm thông phán, hẳn không đến nỗi ngu ngốc như vậy, sao lại để người như thế làm quản gia? Chẳng lẽ không sợ lật thuyền sao?
Nàng mỉm cười bước tới, nhìn thẳng vào Vu quản gia, bắt đầu giương đông kích tây: “Xem ra Thông phán phủ định muốn ỷ thế hiếp người, thế nhưng ngài cũng nên nghĩ lại, chúng ta dám làm ăn như vậy, chẳng lẽ không có người chống lưng sao?”
Sắc mặt Vu quản gia thay đổi, biến ảo không ngừng nhìn vào Diệp Vũ Đồng đang vênh váo.
Tiểu tử này nói không sai, thời buổi này, có thể kiếm được đồ ngon như vậy, làm sao có thể là người tầm thường? Là ông ta đã lơ là.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây