Lũ trẻ reo hò, chạy về phía lều cỏ trong bếp. Vài người lớn dọn dẹp đồ đạc rồi cũng đi qua.
Hồ nãi nãi cười đến nỗi không thấy cả mắt, thấy mọi người đã đông đủ, liền mở nắp nồi ra, một mùi thịt thơm nồng xộc vào mũi.
Một nồi lớn canh xương tạp nham màu trắng sữa, mấy đứa trẻ hít hà, mắt nhìn thẳng.
Mao Đản hít mạnh mũi: “Thơm quá!”
Mãn Đường vỗ vào đầu hắn ta, chế giễu: “Xem cái bộ dạng vô tích sự của đệ kìa.” Nhưng chính hắn ta cũng không nỡ rời mắt khỏi nồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây