Hoàng Nhị Quang nghe lời hắn nói mà giật mình.
Hiện tại trồng lương thực còn không đủ để nộp thuế má, quanh năm suốt tháng mệt đến chết đi sống lại, chính mình thì lại ăn không được mấy miếng.
Còn không bằng đi vào sâu trong núi sống, đến lúc đó đào rau dại, săn thú, lại trồng chút hoa màu, thế nào cũng giống người hơn so với hiện tại.
Nghĩ vậy, trong lòng hắn ta bừng sáng, chuẩn bị trở về bàn bạc với đại ca.
Trước khi đi còn dặn dò hai người: “Hai người các ngươi nhất định phải cẩn thận, núi Lĩnh Nam nối liền mấy tỉnh, mấy tháng cũng không đi hết được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây