Còn Lưu Tri Tri lúc này đang dẫn Tiểu Vượng Tài men theo con đường làng màu xám vàng, nhanh chóng tới nhà bác sĩ Vương.
“Bác sĩ Vương…”
“Tiền khám lần này… tôi… tôi lại nợ…”
“Haizz~”
Bác sĩ Vương thở dài bất lực, nhìn người phụ nữ trước mặt, lại cúi đầu nhìn đứa bé gầy gò như con mèo nhỏ trong lòng cô ấy, thở dài nói: “Thôi lần này cứ nợ đi, lúc nào có tiền thì tới thanh toán sau…”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây