Tôn Tiểu Phương trợn mắt: “Gì cơ… cha mẹ cậu yên tâm để cậu cầm nhiều tiền vậy á?!”
“Họ chắc chắn tin tưởng tôi. Dù sao thì cơ thể là của tôi, tôi sẽ không tiêu xài linh tinh đâu.”
Tôn Tiểu Phương há miệng rồi lại thôi, chẳng biết nói gì nữa. Giờ cô ấy chỉ muốn yên tĩnh một mình.
Lưu Tri Tri liếc nhìn cô ấy một cái, thấy vẻ mặt cô ấy như đang tự kỷ, cô khẽ thở dài trong lòng.
Biết vậy…
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây