“Bà ơi, lỗi là ở Triệu Quốc Thuận chứ đâu phải bà!
Muốn đánh thì về nhà đánh anh ta!
Giờ bà không sao thì chúng ta về đi, phải mau chóng giải quyết chuyện của anh ta, bà mới có thể yên tâm mà dưỡng bệnh.”
Nghe vậy, bà Trương lập tức lau khô nước mắt, gật đầu liên tục: “Cháu nói đúng! Về! Về nhà, bà phải về dạy dỗ thằng trời đánh đó cho đàng hoàng!!”
Triệu Ngọc Hương thấy tinh thần mẹ mình tốt lên hẳn, vừa giúp mẹ mặc quần áo và giày, vừa ngước nhìn Tri Tri với ánh mắt cảm kích.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây