“Tri Tri, đừng ngồi dưới đất.”
Thẩm Ngôn Từ làm xong việc ở ruộng bên kia, còn tranh thủ giúp Trình Hy Xuyên một tay rồi vội chạy sang.
Thấy Tri Tri ngồi trên mảnh đất ẩm ướt, anh lập tức bước tới đỡ cô dậy.
Đất ẩm lại có thể có sâu bọ, trời tối thế này nhỡ bị cắn thì sao.
Nghe thấy tiếng anh, Trình Tri Tri mếu máo: “Ngôn Từ, em mệt quá rồi, không muốn đi nữa...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây