“Thơm quá~”
Trình Tri Tri nằm dài trên giường, nhắm mắt hít hít mũi.
Thẩm Ngôn Từ bưng bát nước sốt vừa nấu xong bước vào, đúng lúc nghe được câu nói đó, anh mỉm cười dịu dàng: “Anh dùng cà tím với nấm làm sốt, giờ anh đi luộc mì nhé. Tri Tri, đợi anh năm phút nữa là có thể ăn rồi.”
Trình Tri Tri chống lưng ngồi dậy trên giường, nhìn Thẩm Ngôn Từ chu đáo trước mặt, khuôn mặt mệt mỏi tái nhợt nở ra nụ cười ngốc nghếch: “Ừm ừm, cảm ơn anh nhé~”
Trong mắt phượng của Thẩm Ngôn Từ ánh lên ý cười, anh đặt bát nước sốt lên bàn, bước tới xoa nhẹ tóc cô, giọng trầm ấm: “Cảm ơn gì chứ, chăm sóc em là điều anh nên làm mà.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây