Mang Không Gian Nông Trại Du Hí Thập Niên 70

Chương 29:

Chương Trước Chương Tiếp

Thấy không còn món nào cần mua nữa, Lưu Tri Tri chuẩn bị quay người rời đi.

Cô cần nhanh chóng tìm một nơi không người để cất hết đống đồ vào không gian.

Khi cô đang len qua đám đông định rời khỏi chợ đen, bỗng nghe thấy từ một chiếc giỏ tre ngay bên chân truyền ra vài tiếng “ư ử” khe khẽ.

Hình như là tiếng động vật con?

Đôi mắt sáng lấp lánh của cô khẽ chớp, bước chân cũng dừng lại bên chiếc giỏ tre.

Đằng sau chiếc giỏ là một ông lão da dẻ khô sạm, đầy nếp nhăn, làn da nâu đất, cằm lưa thưa mấy sợi râu bạc.

Đôi mắt đục ngầu gần như nhắm hờ của ông lão bỗng mở to hơn khi thấy có người đứng trước mặt, nhìn chằm chằm vào giỏ tre đầy hứng thú.

Đôi mắt vốn vô hồn kia lập tức ánh lên vẻ hy vọng, ông lão run run đôi tay, vén tấm vải rách phủ trên giỏ, ra hiệu cho Lưu Tri Tri xem thử.

Lưu Tri Tri nhìn vào trong, khẽ “ồ” một tiếng trong lòng.

Trong giỏ là hai chú chó Shiba con, lông vàng nhạt, đầu tròn mặt mũi ngố tàu, đáng yêu hết sức.

Nhìn thấy chúng, trong lòng cô lập tức bật ra ba chữ: thích, muốn mua!

Chỉ mới thấy hai chú chó thôi, cô đã nhanh chóng nghĩ đến việc phân chia chỗ ở cho chúng. Một con cô sẽ nuôi trong không gian để làm bạn.

Như vậy...

Khi ở trong không gian, cô cũng đỡ cảm thấy cô đơn.

Còn khi đến vùng quê xa lạ, cô có thể mang theo chú chó ra ngoài ở cùng mình.

Tạch tạch~

Quả là nhất cử lưỡng tiện!

Còn con còn lại...

Lưu Tri Tri định tặng cho bà Trương. Bà Trương sống một mình, nuôi thêm một con chó con không chỉ làm bạn mà còn có thể trông nhà cho bà ấy.

Chỉ là không biết bà Trương có thích động vật không...

Cô khẽ cong môi, ánh mắt tràn đầy vui vẻ nhìn hai chú chó đáng yêu, đang tưởng tượng cảnh bà Trương nhận quà thì...

Đột nhiên nhớ ra một chuyện, cô lập tức điều khiển ý niệm, chớp mắt tiến vào không gian.

“66, 66!”

Lưu Tri Tri sốt ruột gọi lớn về phía màn hình.

Cô phải hỏi nhanh. Khi ý niệm của cô vào không gian, cơ thể bên ngoài sẽ như mất hồn, nếu để lâu bị người khác phát hiện thì nguy.

“Đến đây, đến đây~ Có chuyện gì thế, Tri Tri?”

Một cô gái hoạt hình dễ thương xuất hiện trên màn hình lớn.

Lưu Tri Tri nhìn cô ấy, vội vàng hỏi: “66, cho tôi hỏi, trong không gian này không có con chó nào có thể đi tìm kho báu à?”

Cô vừa thấy hai chú chó con là lập tức nhớ đến trong game “Nông Trại Toàn Dân” thời hiện đại, có một chú chó chăn cừu nhỏ chuyên tha giỏ đi tìm báu vật.

Chỉ là, ở đây cô chưa từng thấy con chó đó.

66 nghe cô hỏi, lập tức giải thích: “Tri Tri, con chó tìm kho báu mà cô nói thì không có trong không gian này đâu nhé. Dù không gian này mô phỏng theo Nông Trại Toàn Dân, nhưng không phải bắt chước hoàn toàn đâu. Tuy nhiên…”

66 nói đến đây thì khựng lại, đầu óc nhanh chóng kết nối với cẩm nang quản lý không gian, tìm được một dòng thông tin rồi quay lại nhìn Tri Tri, nói tiếp: “Không có chó tìm kho báu, nhưng trong không gian này vẫn tồn tại một tính năng liên quan đến chó tìm kho báu.”

“Tính năng?!”

Lưu Tri Tri hơi ngẩn ra, không hiểu là cái gì.

Cô nhìn 66 chờ đợi câu trả lời.

66 mỉm cười giải thích: “Tính năng là chỉ đặc điểm riêng của chó tìm kho báu. Nó không chỉ có thể giúp chủ nhân tìm báu vật, mà chủ nhân còn có thể giao nhiệm vụ cụ thể cho nó đi tìm.

Chỉ là... Tìm được hay không thì còn phải xem năng lực của nó thế nào nữa.”

Lưu Tri Tri chớp chớp mắt, sau đó gật đầu với 66, tỏ ý đã hiểu.

Chó tìm kho báu!

Nghe 66 nói, hình như rất lợi hại đấy...

Tính năng bá đạo thế này, nếu không có một con cho riêng mình thì đúng là thiệt thòi quá!

Lưu Tri Tri nhớ lại lời 66 vừa nói, trong mắt ánh lên tia sáng rực rỡ.

Nếu trong không gian nông trại vẫn giữ được tính năng của chó săn kho báu, thì có nghĩa là... chỉ cần cô tìm được một con chó, rồi cho nó vào không gian...

Nghĩ tới đây, cô phấn khích đến mức lập tức hỏi 66 xem ý tưởng này có khả thi không.

66 chớp đôi mắt hoạt hình to tròn, suy nghĩ một chút rồi nói: “Về lý thuyết thì có thể đấy, nhưng điều kiện là con chó đó phải tuyệt đối trung thành.”

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)