Nước mắt thi nhau rơi từ khóe mắt cô xuống.
Cô biết, nguyên chủ chưa bao giờ trách cha mình.
Nguyên chủ hiểu rằng cha mẹ mình không phải vì không yêu mà vứt bỏ cô ấy, và đến giờ phút này, chấp niệm cuối cùng trong lòng cô ấy cũng đã tan biến.
Nỗi u uất trong lòng Lưu Tri Tri cũng dần được xua tan.
Cô chớp chớp mắt, khẽ thở dài một hơi rồi vỗ nhẹ lên lưng cha như muốn an ủi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây