Lưu Tri Tri nhìn chiếc váy trong tay cô bé, ánh mắt sáng bừng, cười tít mắt rồi bước lên nhận lấy.
Trong nhà còn có người khác, cô ngại thay đồ nên chỉ khoác váy lên ngoài áo sơ mi.
“Thế nào, Tiểu Nha, Tiểu Phương, có đẹp không?”
Lâu lắm rồi không mặc váy, Lưu Tri Tri hớn hở xoay một vòng trước ánh mắt chăm chú của hai người kia.
Vừa nhìn thấy chiếc váy liền trên người Lưu Tri Tri, mắt Tôn Tiểu Phương sáng rực lên, cô ấy tiến tới nắm tay Lưu Tri Tri, tỉ mỉ quan sát từng đường may của chiếc váy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây