Phía sau yên xe, Trình Hy Xuyên xách một túi táo, tay kia cắn một quả, vừa nhai vừa hỏi Thẩm Ngôn Từ đang đạp xe: “Anh, tự nhiên đang yên đang lành xuống nông thôn lại dính vào buôn bán chợ đen là sao?”
Thẩm Ngôn Từ chăm chú nhìn con đường phía trước được đèn pin soi sáng, giọng trầm ổn vang lên: “Chuyện này chỉ là ngoài ý muốn thôi. Mà ban đầu đúng là tôi có chút hứng thú với chợ đen thật...”
Vừa dứt lời, ký ức của anh chợt quay về hai năm trước khi mới xuống nông thôn.
Lúc đó mới xuống nông thôn, ngoài việc không quen với môi trường kham khổ, thời gian còn lại đều vùi đầu vào công việc.
Lâu dần, cuộc sống trở nên buồn tẻ và đơn điệu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây