“Vù…”
Hư không bị xé rách làm lộ ra một lối đi có ánh sáng mờ mờ. Khương Quân dẫn Kỷ Ninh, Bạch Thủy Trạch, tiểu Thanh đi qua lối đi hư không này.
“Sao?” Bỗng nhiên Kỷ Ninh giật mình, Bạch Thủy Trạch và tiểu Thanh ở bên cũng phải trợn mắt há hốc mồm.
Bởi vì ánh sáng trong lối đi này lúc thì biến thành đỏ lửa làm cả lối đi như biển lửa, lúc thì lại biến thành xanh như nước biển, làm cho cả lối đi như biển nước…Phi hành trong lối đi khoảng tầm chén trà nhỏ.
“Khương huynh.” Kỷ Ninh hỏi. “Sao chúng ta lại ở trong lối đi xuyên hư không lâu như vậy? Chẳng lẽ mọi lần xé hư không tới chỗ khác đều như vậy sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây