“À.” Kỷ Ninh nói. “Qua trận vừa rồi, thần lực của ta đã tiêu hao quá nhiều, giờ phải nghỉ ngơi mới được.”
Kỷ Ninh nói xong đứng dậy đi tới chỗ sâu trong hang, vung tay lên. Mặt đất núi đá như bị chém bóng đi. Kỷ Ninh nằm gối lên tay, nhắm mắt lại bắt đầu nghỉ.
Nhìn có vẻ bình tĩnh nhưng thật ra trong lòng Kỷ Ninh lại đang rối bời.
“Tại sao ta lại hỏi sư tỷ có đạo lữ hay không?” Kỷ Ninh lo lắng. Hắn là người thông minh, sớm đã hiểu ra bản tâm tu tiên nên hiểu ra vấn đề. “Chẳng lẽ ta đối với sư tỷ...”
“Không, đạo lữ đâu phải dễ dàng như thế?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây