Mưa càng ngày càng nặng hạt, trong vùng trời đất này mưa bắt đầu trút xuống từng cơn. Kỷ Ninh không hề né tránh, cũng không dùng nguyên lực ngăn cản, mà cứ thể để mặc cho mưa rơi xuống người. Hắn cảm nhận được một điều gì đó cực kỳ thân thiết mà trước tới nay chưa từng cảm nhận được. Loại cảm giác thân thiết này làm cho hắn say sưa.
Bỗng nhiên...
Một luồng không khí khó tả bắt đầu bao phủ Kỷ Ninh. Đó chính là không khí của Đạo!
Cả người Kỷ Ninh như thực thể tồn tại của Đạo.
“Vũ Thủy Chi Đạo?” Con gấu lớn lông vàng cùng lão ngưu đen cực kỳ kinh ngạc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây