Ân Ngọc Dao cũng không biết cô đã vẽ bao lâu, mãi đến khi cảm thấy mỏi cổ mới dừng bút lại. Cô đứng lên vừa xoa cổ vừa nhìn đồng hồ treo tường ở phòng khách, lúc nãy mới phát hiện cô vẽ một lèo hơn hai tiếng đồng hồ, hiện tại đã là buổi trưa rồi.
Ân Ngọc Dao đến nhà ăn dạo một vòng, không muốn ăn mấy thức ăn đã có sẵn này. Lúc trước khi ở dưới quê dưỡng bệnh, ngày nào cô cũng ăn mấy thứ này, tuy rằng rất ngon, nhưng mà ăn nhiều ngày liên tục như thế cũng sẽ ngán.
Hiện tại khó khăn lắm cô mới có nhà riêng, em trai lại đi lớp Dục Hồng, trong nhà không có người ngoài nhìn chằm chằm mình, đương nhiên là phải làm món ngon ăn rồi.
Ân Ngọc Dao đi ra sau bên, xách một con cá trắm cỏ đang tung tăng nhảy nhót trong lu nước ra đánh nó ngất đi, lại lấy ít rau xanh giá đỗ và các loại gia vị khác nhau, cô muốn làm cá hầm ớt.
Từ sau khi cha mẹ qua đời đến lúc xuyên không đến thập niên bảy mươi, Ân Ngọc Dao cũng đã sống một mình được bảy tám năm, trong khoảng thời gian này cô đã học tập được các loại kỹ năng sinh hoạt, nhất là cô lại cực kỳ thích ăn, các blogger hướng dẫn nấu ăn đều được cô theo dõi hết.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây