Mấy người mẹ Lý bị người huyện thành vây quanh mắng hơn một tiếng đồng hồ, lại bị đuổi đi khắp phố thị chúng.
Ân Ngọc Dao nhìn cảm thấy mỹ mãn rồi, không muốn lãng phí thời gian vì mấy người này nữa, cô nhìn thấy mấy người Ủy ban cách mạng đi theo trông giữ đều là thanh niên trẻ tuổi như Trần Thụy, hình như Lý Trường Hải chuẩn bị về văn phòng, cô lập tức vội vàng chạy qua chào hỏi: “Chủ nhiệm Lý.”
“Là Ngọc Dao à.” Lý Trường Hải nhìn thấy Ân Ngọc Dao, trên mặt còn mang theo ý cười, tuy rằng cô gái này không lớn tuổi nhưng mà vừa can đảm lại vừa có mưu kế, rất dễ làm người ta có hảo cảm: “Sao nào? Cô ở huyện thành đã quen chưa?”
“Quen rồi.” Ân Ngọc Dao cúi đầu mở túi xách lấy chứng minh công việc nóng hổi mới ra lò của mình ra đưa cho Lý Trường Hải xem
Lý Trường Hải cầm lấy, thứ đầu tiên đập vào mắt chính là hàng chữ “Trụ sở Nam Đức của nhà xuất bản tỉnh Sơn Bắc”, lập tức có chút kinh ngạc mà nhìn Ân Ngọc Dao: “Tôi còn đang nghĩ danh ngạch công nhân tạm thời trong nhà máy huyện thành đều rất ít, còn sẽ ưu tiên suy xét con cháu, còn đang nghĩ cô sẽ rất khó kiếm việc làm. Không ngờ cô lại trực tiếp tìm được công việc của nhà xuất bản ở tỉnh, cũng giỏi ghê đấy.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây