Ân Ngọc Dao bị lời nói của cậu bé chọc cười, cầm lấy một cái bánh quẩy chấm vào sữa đậu nành cắn một cái, lại ăn tào phớ.
Ân Ngọc Lỗi tò mò nhìn, cũng bắt chước cầm bánh quẩy đi chấm sữa đậu nành, sau đó cẩn thận cắn một miếng. Bánh quẩy xốp giòn thấm đẫm sữa đậu nành thơm ngọt, cắn một cái ngoài giòn trong mềm mang theo vị ngọt thơm của sữa đậu nành, mùi vị kỳ diệu này làm Ân Ngọc Lỗi nhịn không được nheo mắt lại.
Ân Ngọc Dao nhịn không được cười, cô biết ngay sẽ không có ai không thích cách phối hợp kinh điển này mà.
“Chị ơi, đây là cái gì thế?” Ân Ngọc Lỗi vừa ăn vừa hỏi.
“Bánh quẩy.” Ân Ngọc Dao chỉ ra ngoài cửa tây nói: “Em còn nhớ không, bên cạnh nhà mình có cái cung tiêu xã, sáng sớm người ta sẽ bán bánh quẩy chiên, tào phớ, sữa đậu nành và đậu hủ già, lát nữa nếu chúng ta đi ra ngoài sớm, em còn có thể xem xem bánh quẩy được chiên như thế nào.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây