Vương Hiểu Tuệ ôm táo vui vẻ chạy về nhà trước, vừa mở cửa đã giơ quả táo lên cho Trần Thục Hoa xem: “Mẹ ơi, táo đỏ nè, chị cho con đó.”
Trần Thục Hoa đang làm sủi cảo, nghe được lời này nhịn không được ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa, vừa lúc nhìn thấy Ân Ngọc Dao cười vui vẻ đi vào trong.
Trần Thục Hoa thấy thế nhịn không được bật cười: “Đã xin việc được rồi sao?”
“Dạ, mẹ của bạn học con hỏi thăm giúp con, nói là nhà xuất bản tỉnh có trụ sở làm việc ở thành phố chúng ta, người phụ trách công việc này ở ngay chỗ chúng ta. Con vừa nghe thế lập tức không nhịn được trực tiếp chạy qua đó luôn.” Ân Ngọc Dao vừa nói vừa tháo túi xách màu xanh quân đội của mình xuống: “Con qua bên đó, người ta bảo con vẽ một bức tranh cho họ xem, con vẽ một bức Tôn Ngộ Không đánh Bạch cốt Tinh, sau đó chủ nhiệm Lý phụ trách khối công việc này bảo con ngày mai đi báo danh. Các loại phiếu đều sẽ được phát giống như công nhân chính thức, có thể ứng tiền lương và phiếu trước. Tiền lương mười đồng một tháng, con vẽ xong một cuốn sách sẽ phát cho con thêm ba mươi đồng tiền thưởng, con cảm thấy một tháng ít nhất cũng có thể kiếm được khoảng bốn mươi đồng.”
“Ui cha, đây là tin vui.” Trần Thục Hoa nhịn không được vỗ tay, kết quả mới vỗ hai cái đã bị bột mì dính trên tay bay đầy mặt, bà ấy vội vàng buông tay xuống, cười tươi như hoa nói: “Con mau đi rửa mặt đi, tối nay dì làm sủi cảo, sẵn tiện chúc mừng cho con luôn.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây