Chờ Trần Thục Hoa xử lý xong chuyện nhập học lớp Dục Hồng, đẩy cửa vào nhà đã ngửi được trong nhà tràn ngập mùi cá thơm phức, bà ấy vui vẻ mà chạy vào phòng bếp xem, đầu cá hầm đậu hủ đã được múc ra bỏ trong một cái tô nhỏ, Ân Ngọc Dao đang dùng xẻng múc mấy cái bánh bột bắp được dán quanh thành nồi xuống, bên cạnh còn có một đĩa rau trộn măng thái sợi đã làm xong.
“Ngọc Dao nấu cơm nghe thơm quá, dì ở bên ngoài mà đã ngửi được mùi thơm rồi.” Trần Thục Hoa vui vẻ không ngậm miệng lại được, vội vàng giúp cô bưng đồ ăn lên bàn, nhưng mà khi nhìn thấy Ân Ngọc Dao nướng bánh bột bắp thì vẫn có chút ảo não nói: “Lẽ ra dì phải lấy ít lương thực tinh cho con ăn mới đúng.”
Ân Ngọc Dao cười nói: “Cá hầm đậu hủ ăn với bánh bột bắp là đúng bài rồi, con thấy bột bắp trong nhà dì Trần được rây mịn hơn trong thôn của con nhiều, ăn chắc chắn sẽ rất ngon.”
“Con không chê là được rồi” Trần Thục Hoa cũng không phải người thích làm ra vẻ, cười đi ra ngoài kêu hai đứa nhỏ về rửa tay ăn cơm. Ân Ngọc Lỗi ôm con gà mái già đang đi dạo khắp nơi về phòng chứa đồ, nhìn thấy Vương Hiểu Tuệ khóa cửa lại, hai đứa nhỏ mới quay về.
Thấy hai đứa nhỏ chạy về, người lại dính đầy lông gà, Trần Thục Hoa đầu tiên là cầm chổi quét dọn sạch sẽ người bọn họ, lại bảo bọn họ đi rửa tay, cười quay đầu nói với Ân Ngọc Dao: “Hai đứa tụi nó chơi kiểu này, chắc vài ba bữa là làm gà mái sợ đến mức không đẻ trứng được nữa, chờ sau này dì hầm gà, con lại đến nhà dì ăn.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây