Ân Ngọc Dao nghe thế không khỏi cười nói: “Xem ra người này là kẻ thích hưởng thụ, làm gián điệp mà còn để ý đến chuyện nơi ở như thế, bắt tên đó là đúng rồi.”
Trần Thụy cũng cười theo: “Chứ còn gì nữa, cũng chính là vì gã ta sửa soạn lại nơi này quá tốt, lại còn là căn nhà độc lập cho nên tiền thuê mới lên đến năm đồng, nhưng mà lại chỉ có hai căn phòng ngủ, mọi người đều cảm thấy đắt nên mãi vẫn không có ai thuê. Hôm trước chủ nhiệm Lý còn dự định sửa hai căn phụ dùng để chứa đồ thành hai căn phòng để cho thuê nữa đó.”
“Chia thành hai căn thì tiếc quá.” Ân Ngọc Dao nhìn ra ngoài cửa sổ, chỉ vào hai căn phòng phụ ở hai bên hỏi: “Hai căn phòng kia là gì thế?”
“Một căn là phòng bếp, căn còn lại là nhà vệ sinh.” Trần Thụy dẫn cô đến căn phòng phía đông trước, mở cửa đi vào nó vẫn bị chia thành hai phần, phần phòng trong có bệ bếp, bên trên còn có một cái chảo sắt to. Bên cạnh là một cái bục dài chừng hơn ba mét được xây bằng gạch, bên trên còn dán gạch men sứ, ở phần bên cạnh còn có bày một cái bếp gas đôi, bên dưới là một cái bình gas, bên còn lại của bục là một cái bồn rửa rau, bên trên còn có vòi nước máy.
Bên cạnh là hai cái tủ có cửa còn mới tinh, bên trong được chia thành từng tầng một, để chén đũa và gạo thóc cũng rất tiện.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây