Mấy sư phụ già này cũng không phụ kỳ vọng của cô, người nhanh nhất mất một năm rưỡi, người chậm nhất mất hai năm, chế tạo mấy căn tứ hợp viện này đúng như ý Ân Ngọc Dao mong muốn.
Lại mấy năm trôi qua, Ân Ngọc Dao tiết lộ chuyện cô và Lý Đại Lộ hợp tác làm ăn buôn bán cho Bùi Vân Thánh biết, nhưng không nói quá kỹ càng, chỉ nói qua loa rằng mấy năm qua bọn họ kiếm được rất nhiều tiền, sau đó chậm rãi nói cho Bùi Vân Thánh biết chuyện cô đã mua rất nhiều tứ hợp viện.
Lúc này cải cách đã mở ra rất nhiều năm, có không ít người tinh mắt đều làm ăn buôn bán, tranh thủ cơ hội vớt được xô vàng đầu tiên, trong xã hội cũng xuất hiện không ít gia đình sở hữu khối tài sản lên đến hàng vạn.
Bùi Vân Thánh cũng không quá để ý đến chuyện Ân Ngọc Dao kiếm tiền mua tứ hợp viện, dù sao tiền đó là của cô, tiền anh kiếm được cũng là của cô, cô thích xài thế nào thì xài thế đó, thích mua cái gì thì mua cái đó, chỉ cần không trái pháp luật thì sao cũng được, thậm chí anh cũng chưa từng hỏi cô mua mấy căn, mấy căn đó nằm ở chỗ nào.
Mãi đến thập niên chín mươi, đồ cổ bắt đầu trở nên thịnh hành, rất nhiều người mua bán đồ cổ thường xuyên đi xuống nông thôn để nhặt của hời. Bùi Vân Thánh trùng hợp nghe được có người mua được đồ cổ với giá rẻ, biết Ân Ngọc Dao rất có hứng thú với mấy thứ này, lập tức kể cho cô nghe.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây